đại tra công và tiểu mỹ nhân

Nhân Viên Mới là truyện tranh manhwa đam mỹ Hàn Quốc hay nhất thuộc thể loại đam mỹ tình yêu chốn công sở. Truyện kể về SeungHyun là một người đàn ông đồng tính 29 tuổi đã thất nghiệp được ba tháng. Lần này, cơ hội của anh ấy là làm thực tập sinh tại một công ty AR. Khuya nay nhân lúc Lý Hạo sơ ý, Tiểu Tình đã bỏ trốn và báo công an. Cô cho biết "động quỷ" của Lý Hạo nằm trong tiểu khu gần đường Khải Hoàn, khu Tây Công, TP Lạc Dương. Công an Lạc Dương lập tức lên kế hoạch phá án. Chuyên án "3-9" được thành lập. Trả lời. 0. 0. 13:31 09/03. Luyen Cute pho mai que Diep Cấp 1. Thần thức là đúng rồi..tinh thần lực chỉ gọi khi chưa thành thần..dù là tiên hay là thần thì cũng đều gọi là thần thức hết..trong vũ trụ của lão đường chứa đấu la thần giới cũng có cả tiên đế..chung quy thì Cập nhật: 15:19 18/10/2022. (Baohatinh.vn) - Công ty Bảo hiểm nhân thọ Dai-ichi Việt Nam phố hợp với Ủy ban Mặt trận Tổ quốc huyện Hương Sơn (Hà Tĩnh) vừa trao 300 suất quà trị giá 255 triệu đồng cho học sinh và người dân có hoàn cảnh khó khăn. Sáng 18/10, đại diện Công ty Tiểu mỹ nhân nổi tiếng từ sớm: Tam Triều Dâng, Angela Phương Trinh phải đánh đổi gì? Tam Triều Dâng sinh năm 1998, từng là một người mẫu teen, rồi chuyển sang làm diễn viên. Cô để lại dấu ấn với các phim "Chuyện làng bè", "Tiệm bánh hoàng tử bé", "Ông Tơ - Bà Nguyệt Vorteile Und Nachteile Der Partnersuche Im Internet. Tiểu Mỹ Nhân lau nước mắt theo Đại Tra Công ra đến Tra Công quay về phía quản gia liếc mắt ra hiệu. Quản gia nhận được ám hiệu bèn vội vã chạy như bay đưa người đi chuẩn Chân gia đến Bạch gia phải đi qua một con đường. Trên con đường này bình thường không có ai, chỉ có thể bán ít hoa và chim Tiểu Mỹ Nhân đói đến mức sôi ùng ục, cậu ngồi trong xe ngựa tự chơi với chiếc bụng nhỏ tròn vo của nhiên một mùi thơm phả vào trong xe ngựa. Tiểu Mỹ Nhân thắt bụng lại, suýt nữa là chảy nước vội vã vén rèm xe lên, liền nhìn thấy trên đường có một quán nhỏ mới mở, cờ vàng dựng thẳng, bên trên có bốn chữ đỏ thẫm “Quán mì Bách Tiên”.Tiểu nhị đang nấu mì ngay ở cái nồi sắt lớn, than cháy đỏ rừng rực phía đỏ tươi xào trên lửa lớn, sau khi dậy mùi thơm thì đổ sò tôm cua các loại hải sản, xào cho tôm cua chuyển sang màu đỏ tươi. Hải sản thơm lừng và vị cay cùng phả vào mặt, còn mang theo mùi thơm mì xong thì cho hải sản xào kỹ cái chậu gốm thô lớn, trong đó có mì sợi vàng óng, rưới thêm hải sản cay thơm phức, quấy mấy cái, từng sợi mì đều dính nước tương đỏ Tra Công ghé trên lưng Tiểu Mỹ Nhân, cười xấu xa nói “Đừng nhìn nữa, chúng ta đi Bạch phủ trước đi.”Tiểu Mỹ Nhân nắm chặt bánh xe không buông tay, nuốt nước miếng “Em… Em đói… Ăn trước rồi hẵng đi…”Tiểu Mỹ Nhân ôm chậu lớn như một con mèo nhỏ bảo vệ đồ ăn, nuốt mì xì xà xì Tra Công chống cằm nhìn dáng vẻ vợ mình ăn, cười tít vẻ ăn cơm của tiểu thổ mạo này thật đáng quá lớn, Tiểu Mỹ Nhân ăn không bụng vốn đã tròn vo lại càng to như một quả Mỹ Nhân ngồi phịch trên ghế, cậu nhíu đôi mày thanh tú nhìn nửa chậu cua cá sò tôm và sợi mì vàng óng ánh thêm nước tương đỏ chót còn dư lại, bối rối dùng đũa nhẹ nhàng đâm đâm “Ợ… Không ăn được nữa…”Đại Tra Công nói “Ăn không được nữa thì thôi, chúng ta đi thôi.”Tiểu Mỹ Nhân lo lắng kéo tay áo Đại Tra Công “Nhưng mà chàng đã trả tiền rồi mà!”Đại Tra Công không nỡ nói quán mì này là do hắn sắp xếp người mở ra, chỉ đành đàng hoàng trịnh trọng lừa vợ nhỏ nhà mình “Chân gia ta có tiền, không tiếc nửa bát mì này đâu.”Tiểu Mỹ Nhân sửa lại “Là nửa chậu.”Đại Tra Công “….”Tiểu Mỹ Nhân sầu lo sắp khóc “Nhiều như vậy, ăn ngon như thế, sao không ăn chứ. Nếu để cha mẹ thấy em lãng phí nhiều thứ tốt như vậy nhất định sẽ tức lắm.”Đại Tra Công “….”Hạ nhân Chân phủ giả trang thành người làm trong quán mì lén lút thò đầu ra từ các Tra Công nhìn vợ nhỏ nhà mình ưu sầu rơi nước mắt, chỉ đành hít một hơi thật sâu, đoạn bưng một chậu lớn cúi đầu ăn, nhận mệnh thu thập chiến trường thay cho vợ dưới đôi mắt mở to của mọi người ăn uống no đủ, liên tiếp nấc cụt, sau đó tản bộ tới Bạch gia. Bắp ngô được lớp lớp vỏ bao lại, đang được đun sôi trong lớp vỏ ra sẽ thấy phần bắp bên trong, hạt ngô tròn mẩy thơm nức mũi, vô cùng vừa này hạt ngô còn mềm, cắn một cái là tứa nước ngập miệng, trong veo giòn Mỹ Nhân gặm ngô, khuôn mặt nhỏ vừa được lau khô lại làm Tra Công không vui nhíu mày, đoạt lấy bắp ngô trong tay Tiểu Mỹ Mỹ Nhân uất ức trợn mắt tức giận, nhưng lại không dám chửi tướng công nhà mình nên cậu chỉ đành tức tối rưng rưng nước mắt trừng người ta, đáng thương vô Tra Công đoạt lấy bắp ngô, dùng dao nhỏ tách từng hàng hạt ngô ra để vào trong bát kiên nhẫn tách hai bắp ngô, được một bát hạt ngô đầy Mỹ Nhân mờ mịt nhìn Tra Công cắm cái thìa vào bát đựng đầy hạt ngô như ngọn núi nhỏ, thô bạo đưa cho Tiểu Mỹ Nhân “Ăn đi, tướng công chuẩn bị cho em đấy!”Mẹ vợ đang cắn hạt dưa và cha vợ đang hút thuốc ngầm hiểu ý mà cùng lộ ra nụ cười hiền đêm ở nông thôn lạnh hơn trong thành, ruộng ngô bạt ngàn dưới ánh trăng toả ra mùi thơm khiến người ta động Tra Công ôm Tiểu Mỹ Nhân hóng gió dưới cây lớn, ánh mắt ý vị thâm trường nhìn ruộng ngô cao quá đầu người, luôn muốn làm chút chuyện Mỹ Nhân ăn no ợ một cái, cúi đầu ngoan ngoãn dùng cỏ xanh bện một con châu Đại Tra Công dần nổi lên ánh sáng xanh lè của sói đói, giả bộ dùng giọng khàn khàn gợi cảm lẩm bẩm “Tiểu thổ mạo, tướng công em có tốt không?”Tiểu Mỹ Nhân cúi đầu, âm thanh nhỏ xíu mềm mại nói “Tốt ạ…”Đại Tra Công cười he he “Vậy bắp ngô có ngon không?”Tiểu Mỹ Nhân không hề phát hiện nguy hiểm sắp xảy ra, vẫn ngoan ngoãn chơi với lá Tra Công phía sau nuốt nước miếng, bàn tay tội ác lặng lẽ đưa về phía “bắp ngô” trong Tra Công cầm bắp ngô bự, lặng lẽ tới gần Tiểu Mỹ Nhân mềm nhiên Tiểu Mỹ Nhân quay đầu lại, trong đôi mắt sáng lấp lánh ánh sao, vui vẻ giơ châu chấu cỏ trong tay lên “Tướng công, đẹp không nè?”Đại Tra Công phẫn nộ thu hồi “bắp ngô” không có ý tốt, đặt con châu chấu cỏ trong miệng mình cắn một còn Mỹ Nhân nâng con châu chấu cỏ vừa bện đến trước mặt Đại Tra Công “Tướng công…”Đại Tra Công cố ý cau mày “Đây là con chó hay đầu lừa đấy?”Tiểu Mỹ Nhân thương tâm, mất mát cúi đầu rồi ném châu chấu cỏ sang một bên, như hờn như giận mà không chơi tiếp Tra Công vội vã nhặt con châu chấu cỏ đáng thương lên, vừa dỗ vừa hôn chàng vợ nhỏ nhà mình “Sao lại vứt đi? Là lừa hay là chó thì đều do em đưa cho tướng công, sao em lại dám ném, hả? Tướng công muốn phạt em, nào, vểnh mông lên.”Tiểu Mỹ Nhân hoảng sợ giãy giụa, chỉ sợ Đại Tra Công sẽ xoạc mình ngay trong ruộng Mỹ Nhân càng giãy giụa chống trả, Đại Tra Công càng có hứng lát nữa là sẽ có cảnh tạo người trước công chúng, phu xe Chân gia bỗng nhiên thở hồng hộc vọt tới “Lão gia! Lão gia! Bạch Nguyệt Quang sắp lấy vợ rồi!!!” *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để Tra Công gấp đến mức xoay quanh, lúc này, một mùi thơm ngọt xông vào mũi, trên đỉnh đầu bỗng vang lên tiếng kêu yếu ớt của Tiểu Mỹ Nhân “Tướng… Tướng công…”Đại Tra Công ngẩng đầu vợ nhỏ quê mùa cục mịch của hắn đang ngồi trên đầu tường, gặm một củ khoai nướng vàng ruộm nóng hổi thơm phưng phức, gặm đến mức mặt mày bẩn Mỹ Nhân rất Tra Công giáo huấn cậu, nói cậu không có phong phạm khí độ của phu nhân thế gia, có lỗi với hào môn đại viện Chân Mỹ Nhân ngồi trên đầu tường, sợ hãi co lại thành một cục, đối mặt với Đại Tra Đại Tra Công trầm Mỹ Nhân yếu ớt run run như bé chim ướt nhẹp đang khẽ run rẩy Tra Công nhìn khoai nướng trong tay Tiểu Mỹ Mỹ Nhân nuốt nước miếng, khẩn trương cầm khoai nướng cắn một miếng Tra Công “….”Tiểu Mỹ Nhân phát sợ vì sắc mặt xanh mét của hắn, oan ức rưng rưng dùng hai tay dâng khoai nướng lên, khóc hu hu nói “Còn dư lại đây… Hu hu… Đều cho chàng hết… Còn không được sao…”Đại Tra Công muốn nghĩa chính ngôn từ nói mình không muốn ăn đồ ăn thô thiển như nhìn khoai nướng vàng ươm ruồm ruộm và Tiểu Mỹ Nhân trắng nõn trắng nà, Đại Tra Công lại nuốt nước miếng, nói một cách lạnh lùng “Đi xuống.”Cuối thu trời đẹp, vạn dặm không Tra Công một miếng khoai nướng một Tiểu Mỹ Nhân, ăn no đến mức không thoải Tra Công là một tra tra thuần ăn sạch sành sanh Tiểu Mỹ Nhân, bắt nạt người ta oà khóc, còn cướp đi khoai nướng của Tiểu Mỹ khuya, trên Tra Công say sưa gặm nửa miếng khoai nướng giành lấy từ trong miệng Tiểu Mỹ Mỹ Nhân nằm trên giường mê man ngủ, trong mộng oan ức rưng rưng khóc, lẩm bẩm “Thịt… Hu hu… Ăn thịt… Nấm hương hầm gà chan cơm… Muốn… Muốn gà non… Mềm thật mềm… hu hu…”Đại Tra Công mất hao hết khí lực bắt nạt Tiểu Mỹ Nhân đến lên trời, tại sao trong mơ chàng vợ nhỏ này lại chỉ lo nghĩ đến nấm hương hầm gà chan cơm hả?Đại Tra Công rất tức giận, toàn bộ Chân gia sợ đến run Tra Công ra lệnh, sau này không được ai cho phu nhân ăn thịt, thịt gì cũng không Mỹ Nhân ngày ngày đối diện với súp cải thảo mà lấy nước mắt rửa mặt, hu hu hu uống nước canh và mò Tra Công càng tức giận, bát súp cải thảo*này là món ăn nổi tiếng, nước canh phải nhờ lão đầu bếp có tay nghề ba mươi năm trở lên mới hầm ra được.*Tên của nó là清水白菜, là một món ăn nổi tiếng ở Tứ Xuyên. Cải thảo được nấu với nước dùng gà và có một chút mỡ gà được đổ thêm vào sau khi súp nấu gần chín. Không biết Việt Nam mình cái món này được gọi sao nên tui để vậy luôn, edit word-by-wordCái tên tiểu thổ mạo* này sao lại không biết tốt xấu vậy chứ, chỉ biết có ăn thịt thôi, chỉ biết có ăn thịt thôi.*Một khái niệm chỉ những người nông dân thô lỗ và có đầu óc đơn chết đi được! Tên truyện ĐẠI TRA CÔNG VÀ TIỂU MỸ NHÂN Tác giả Mnbvcxz Edit Mèo Xù Thể loại Cổ trang, biệt nữu “râm rê” đã nghiện còn ngại công x nhuyễn nhu đáng yêu ham ăn thụ, sinh tử Chương 1. Tiểu Mỹ Nhân và Đại Tra Công cùng uống say. Hôm sau, sắc mặt Đại Tra Công tái mét “Ngươi dám tống tình tống tiền* ta?” *Nguyên văn là 仙人跳, có nghĩa là trò tống tiền bằng cách giả vờ yêu đương lên giường, như mấy trò vờ làm gái mại dâm rồi lúc lên giường đột nhiên có một người đàn ông xông đến tự nhận mình là chồng cô gái đó, bắt người kia phải đưa tiền mới thả đi. Tiểu Mỹ Nhân sợ đến mức bật khóc hu hu “Không có mà hu hu…” Đại Tra Công rất tức giận, nhưng hắn có tức giận cũng vô dụng. Các trưởng lão trong gia tộc vây Đại Tra Công lại, tận tình khuyên nhủ “Đàn ông Chân gia chúng ta coi trọng nhất là trinh tiết, nếu cháu đã thất thân thì sẽ không có lựa chọn khác đâu.” Đại Tra Công đành bất đắc dĩ cưới Tiểu Mỹ Nhân. Cả thôn Tiểu Mỹ Nhân đều trồng trọt đánh cá, Đại Tra Công ở trong thành rất không vừa lòng. Nhưng mà hết cách rồi, càng là công tử trong gia đình giàu có thì càng coi trọng thanh danh. Đêm tân hôn, Đại Tra Công nói một cách lạnh lùng “Đừng tưởng rằng ngươi có được ta là có thể ngồi chắc chắn ở vị trí phu nhân Chân gia!” Tiểu Mỹ Nhân bị doạ đến mức ngây ngốc, nâng vạt áo đựng đậu phộng và táo đỏ “Vậy… Vậy chàng có muốn ăn không…” Đại Tra Công nói “Ta tuyệt đối sẽ không ăn cái thứ mà chỉ kẻ hạ đẳng mới ăn cùng với ngươi!” Tiểu Mỹ Nhân oan ức vô cùng. Đại Tra Công không chịu nổi dáng vẻ nhu nhược oan ức rưng rưng này của Tiểu Mỹ Nhân, nổi giận đùng đùng đẩy cửa bỏ đi. Ở bên ngoài động phòng, mười bảy mười tám lão đầu cùng trách cứ nhìn Đại Tra Công. Đại Tra Công nói “Lão tử có chuyện quan trọng, lẽ nào các ngài còn muốn thay cháu động phòng à? Vậy thì vào đi thôi, còn chờ gì nữa?” Tiểu Mỹ Nhân đứng ở cửa, không dám tin mà nhìn phu quân của mình, nước mắt long lanh rưng rưng sắp rớt. Nhưng mà Đại Tra Công vẫn đi tìm Bạch Nguyệt Quang của mình, nhẫn tâm để Tiểu Mỹ Nhân một mình trông phòng trong đêm tân hôn. Tiểu Mỹ Nhân khóc đến nấc cụt, tự mình ăn một cân táo đỏ, nửa cân* đậu phộng, no đến mức cái bụng nhỏ cũng phồng lên. *Cân này tính theo cân Trung Quốc, một cân bằng ½ kg Đại Tra Công có một Bạch Nguyệt Quang, là một đoá danh hoa khuynh thế cao cao tại thượng. Từ lúc mười tuổi Đại Tra Công bắt đầu cầu hôn, còn Bạch Nguyệt Quang thì từ khi tám tuổi bắt đầu cự tuyệt. Mỗi lần Đại Tra Công cầu hôn, Bạch Nguyệt Quang đều sẽ nói “Ta không muốn để ái tình thấp kém huỷ diệt tình cảm cao thượng giữa chúng ta.” Tra Công không biết cái gì là ái tình thấp kém, cơ mà Bạch Nguyệt Quang đã nói đó là thấp kém thì nó không cao thượng. Cái đêm tân hôn ấy, Tra Công tới tìm Bạch Nguyệt Quang, Bạch Nguyệt Quang lạnh lùng ném cho hắn một cuốn Đại Bi Chú, để hắn quỳ trên ván giặt quần áo đọc một đêm. Ngày hôm sau Đại Tra Công về nhà, Tiểu Mỹ Nhân ngoan ngoãn khéo léo ngồi trước bàn ăn “Tướng công, ăn cơm thôi.” Đại Tra Công rất đói, nhưng hắn vẫn nói “Ăn cơm với ngươi không thấy ngon miệng.” Tiểu Mỹ Nhân oan ức cúi thấp đầu, yên lặng bắt đầu tự mình ăn. Đại Tra Công cau mày “Sao ngươi ăn nhiều thế?” Tiểu Mỹ Nhân rất oan ức “Em… Em… Em đói…” Đại Tra Công hừ lạnh “Tục nhân.” Tiểu Mỹ Nhân kháng nghị “Tiên nhân cũng phải ăn cơm mà!” Đại Tra Công nhớ đến Bạch Nguyệt Quang, thong thả nói “Ta thích tiên nhân, chỉ uống thanh phong ngọc lộ.” Tiểu Mỹ Nhân nháy mắt mấy cái “Mẹ em kể, nếu như hoa màu trong nhà không tốt để thu hoạch, cả nhà chúng em cũng phải uống gió Tây Bắc.” Lúc còn bé trong nhà Tiểu Mỹ Nhân rất nghèo, gặp năm có nạn đói, cả nhà già trẻ cũng chỉ có thể uống cháo khoai lang ăn lá cây du* mà sống. *Lá cây du Từ khi gả vào gia đình giàu có, rốt cuộc mỗi ngày Tiểu Mỹ Nhân cũng có thể ăn no, ngồi phịch trên giường mềm mà nấc cụt. Chương 2. Đại Tra Công tan làm về nhà, nhìn món đồ chơi nhỏ trắng trắng mềm mềm nằm một cục trên giường này. Hắn say khướt, nâng người dậy “Quản gia, quản gia, sao trong phòng ta lại có một bé thỏ nhỏ chạy vào vậy?” Tiểu Mỹ Nhân đập đập hai lần “Không phải thỏ, là người! Là người!” Đại Tra Công cau mày, chọc chọc cái bụng phình to của Tiểu Mỹ Nhân, nhỏ giọng lầm bầm “Lại còn là một bé thỏ nhỏ đang mang thai.” Tiểu Mỹ Nhân thẹn thùng che bụng, hôm nay trong phủ làm gà hầm nấm hương*, mùi thơm phưng phức, nước hầm bóng nhẫy, chan với cơm ăn thực sự rất rất ngon. Cậu không để ý liền lén ăn luôn hai bát. *Gà hầm nấm hương Tiểu Mỹ Nhân lôi kéo ống tay áo Đại Tra Công, khẩn trương mà nháy mắt “Phu… Phu quân… Nên ngủ thôi…” Đại Tra Công nhào tới, hung ác ngủ một giấc với Tiểu Mỹ Nhân. Ngày hôm sau Đại Tra Công tinh thần phấn chấn ngồi bên giường, nhìn Tiểu Mỹ Nhân bị chà đạp đến thoi thóp, ăn chưa hết thòm thèm mà sờ cằm. Ái tình thấp kém ăn cũng rất ngon. Cái ngày bất ngờ ấy, Đại Tra Công uống say mèm, làm được một lần rồi ngủ thiếp đi. Nhưng đêm nay, Đại Tra Công như say như tỉnh, tinh lực rất vượng, Tiểu Mỹ Nhân bị bắt nạt đến muốn khóc cũng không khóc nổi, vừa ngủ cái là ngủ đến khi mặt trời lên cao mới tỉnh. Mông cậu đau đau, chỗ đó cũng đau đau, ưỡn mông loạng choạng bước đi như một chú vịt nhỏ. Đại Tra Công nghiêm mặt nói “Ngươi là chính thất phu nhân của Chân Kiệt ta, đi phải ưỡn ngực ngẩng đầu, phải có khí độ.” Tiểu Mỹ Nhân ngoan ngoãn ngẩng đầu ưỡn ngực, bụng nhỏ phẳng lì và vòng eo thon mảnh hấp dẫn chú ý của Đại Tra Công. Đại Tra Công nhíu mày lại Cái bụng kia sao không còn nữa? Tiểu Mỹ Nhân không rõ tại sao, cúi đầu nhìn bụng mình rồi ngại ngùng xoa xoa, chỗ đó phát ra âm thanh ùng ục khi đói bụng. Đại Tra Công nói “Không phải lúc sáng ngươi mới uống một bát cháo tôm nõn ăn hai cái bánh nướng lớn sao?” Tiểu Mỹ Nhân oan ức “Em… Em không biết… Phu quân… Hu hu hu….” Cậu thật sự oan, cậu cũng có muốn ùng ục vậy đâu… Cơ mà… Cơ mà cậu… Đói bụng quá…. Đại Tra Công nhìn vòng eo thon và cặp mông của Tiểu Mỹ Nhân, nghĩ thầm Vậy cứ cho cậu ta ăn nhiều chút đi, mông càng tròn càng đáng yêu. _____________ Chương mới lên sàn đêy À trong truyện này tui để mỹ nhân xưng hô em – chàng với tra công, ai không thích có thể bỏ đọc từ giờ. p/s Truyện có thịt p/s2 ngày hai chương. Tên truyện ĐẠI TRA CÔNG VÀ TIỂU MỸ NHÂN Tác giả Mnbvcxz Edit Mèo Xù Thể loại Cổ trang, biệt nữu “râm rê” đã nghiện còn ngại công x nhuyễn nhu đáng yêu ham ăn thụ, sinh tử Chương 11. Tiểu Mỹ Nhân nôn đến mức trời tăm đất tối nhật nguyệt vô quang, Đại Tra Công hoảng sợ trợn mắt, không biết mình đã cho người ta ăn sai ở đâu. Tiểu Mỹ Nhân ôm bụng, nước mắt lưng tròng nhìn Đại Tra Công. Tim Đại Tra Công lại run lên. Đôi mắt của tiểu thổ mạo này sao lại hấp dẫn người đến thế? Tiểu thổ mạo hấp dẫn người đang tủi thân khóc hu hu. Làm sao bây giờ, ăn uổng phí hết rồi. Hơn nữa, sau này có phải tướng công sẽ không muốn tiếp tục cùng ăn cơm với mình nữa không? Đại Tra Công mời đại phu xem bệnh cho Tiểu Mỹ Nhân. Đại phu sờ sờ cổ tay Tiểu Mỹ Nhân, cười rung râu mép “Chúc mừng lão gia chúc mừng lão gia, phu nhân có tin vui!” Đại Tra Công mừng rỡ vô cùng, dùng sức nhéo lấy mặt Tiểu Mỹ Nhân “Tốt tốt tốt, em ngoan ngoãn sinh con cho tướng công, sinh một ổ trẻ con luôn.” Trog lòng Tiểu Mỹ Nhân ngọt ngào vô cùng, vặn tới vẹo lui trốn Đại Tra Công, nhỏ giọng nói “Em đói rồi… Đói bụng rồi….” Đại Tra Công sờ sờ bụng nhỏ của Tiểu Mỹ Nhân, cười khà khà “Muốn ăn gì nào?” Tiểu Mỹ Nhân nuốt nuốt nước miếng “Em… Em muốn ăn bánh bột ngô hầm cá lớn* do đại sư phó của thôn Ngưu Vương làm!” *Bánh bột ngô hầm cá Đại Tra Công “….” Bản đại gia đây vừa sai người đi mua cua to và bề bề* tươi ngon nhất, mời đầu bếp Tô Châu tới nấu, vậy mà em lại muốn ăn bánh bột ngô cá lớn trong thôn? Cơ mà trời đất bao la, vợ ta mang bầu là to nhất. *Bề bề Chương 12. Đại Tra Công thở phì phò sai người đến thôn Ngưu Vương mời sư phụ mập như quả bóng kia về làm lẩu bánh bột ngô hầm cá lớn cho Tiểu Mỹ Nhân. Để nấu được món đó cần một nồi sắt lớn và một lò đất, trong nồi không cho nước, chỉ trải lên một lớp cải thảo dày. *Cải thảo Ba phẩy năm cân* cá trắm được cắt thành miếng lớn, trộn hành gừng tỏi tương bột ớt với nhau, sau đó cùng cho vào nồi với miếng cá, đậy vung lại rồi nấu. *Cân Trung Quốc, đổi sang kg là kg Chờ đến khi thịt cá chín bảy phần, cải thảo trong nồi sẽ tiếp tục hầm miếng cá, sau đó sẽ có được một nồi nước súp thơm phức nồng nàn. Tiếp đó trộn bột ngô với nước nhào lên, vắt thành từng miếng bánh to bằng lòng bàn tay đặt dọc quanh nồi, nướng một mặt mềm mềm, một mặt vàng giòn, phía dưới đẫm trong nước súp cá nồng đậm. Tiểu Mỹ Nhân một miếng bánh ngô, một miếng thịt cá, chóp chép ăn ngon ngọt muốn chết luôn. Đại Tra Công ngồi cạnh kệ bếp, ghét bỏ nhíu mày mà cầm đũa gắp một miếng nhỏ trong đĩa của Tiểu Mỹ Nhân, nếm thử. Ừm, đúng là rất thơm. Tiểu Mỹ Nhân rụt rè nhìn nụ cười vui sướng của Đại Tra Công, lén gắp một đũa thịt cá thơm mềm vào bát Đại Tra Công “Tướng công… Chàng… Chàng cũng ăn đi…” Đại Tra Công cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của chàng vợ nhà mình, trong lòng có một vạn con tiểu tra công đang nhảy nhảy nhót nhót. Nhưng mà hắn vẫn nghiêm mặt nói “Những thứ thô tục thế này sau ăn ít thôi, nếu không con mình sẽ bị ngốc.” Tiểu Mỹ Nhân mất mát cúi đầu, nước mắt lưng tròng gặm bánh ngô. Đại Tra Công mất tự nhiên xúc miếng bánh ngô tiếp theo trong nồi, xé thành miếng nhỏ ngâm trong canh cá rồi đẩy đến trước mặt Tiểu Mỹ Nhân, mặt không thay đổi hỏi “Là ăn như thế này hả?” Tiểu Mỹ Nhân vẫn nước mắt lưng tròng, không ngừng gắp vào miệng. Hồi bé khi Tiểu Mỹ Nhân khóc, mẹ cậu trái dỗ phải dành mãi không được, lúc này cha sẽ cầm một củ khoai nướng, thổi thổi phần bụi rồi đưa cho tiểu mỹ nhân. Tiểu Mỹ Nhân ôm khoai nướng sẽ không khóc nữa, gặm đến mức mặt dính đầy tro. Cha nói, chỉ cần ăn no thì nước mắt sẽ không rơi xuống. Đại Tra Công thấy vợ mình không để ý đến mình thì càng thêm phiền muộn, không biết phải làm sao. Hắn ăn hết miếng thịt cá Tiểu Mỹ Nhân gắp cho, đẩy cái đĩa trống đến trước mặt Tiểu Mỹ Nhân, thô bạo nói “Hết rồi.” Tiểu Mỹ Nhân ngửa đầu, rưng rưng nháy nháy mắt. Đại Tra Công “Gắp thêm một miếng lớn cho tướng công của em đi, ta còn muốn uống canh nữa.” Nước canh nồng đậm, thịt cá mềm mại, bánh ngô thơm ngọt vừa giòn vừa mềm. Lúc bắt đầu Đại Tra Công còn rụt rè gắp từng đũa từng đũa, đến cuối cùng cũng học Tiểu Mỹ Nhân bưng bát canh thêm bánh ngô xì xụp xì xụp nuốt vào, ăn đến mức miệng dính đầy mỡ, mồ hôi đầm đìa. Tiểu Mỹ Nhân thấy Đại Tra Công ăn ngon lành, nước mắt cũng dần thu lại, cười đến mắt mày cong cong. Tướng công hay chê cậu quê mùa, nhưng mà giờ tướng công vẫn thích ăn nha. ____________________ Chương tiếp

đại tra công và tiểu mỹ nhân